Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2017

XƯA VÀ NAY.....

Con người sinh ra đã là trò đùa của tạo hóa rồi... nhưng theo thời gian Con người thật là buồn cười, sinh ra và lớn lên từ nông thôn thì chối đây đẩy, đi ra thành thị sống cho đất chật người đông rồi khi đi du lịch trở về những khu nghỉ dưỡng- nơi đó có cây cối, có túp lều tranh, có ao cá. Hồi xưa sắn, khoai bố mẹ trồng thì không thèm ăn, bây giờ đi ra phố ăn đặc sản khoai nướng, ngô nướng, lên rừng nướng sắn nướng khoai như một dư vị cuộc sống. Hồi xưa cực ghét quần vải, quần loe có thể cho gà chui vừa, rồi chuyển sang quần bò, quần bó rồi đi một vòng quay về ban đầu Ốc cứ mò ở ruộng được là ném vất đi, vậy mà trào lưu ăn ốc ven đường nổ rộ. Hồi xưa đâu cần yêu đương gì đâu, nhìn mặt rồi dắt tay nhau về chung một nhà, vẫn hạnh phúc vẫn bình dị... nhưng bây giờ để gật đầu thật khó, yêu nhau dù bao nhiêu năm cũng có thể kết thúc. Rồi chúng ta cũng trở lại hồi vết xe đã đi.... con người buồn cười thật

LÀM CON TRAI LÀM GÌ CHO KHỔ! SỐ PHẬN ƠI.....

Ảnh: Lê Lương Nghĩa  Một thời con trai được coi là danh giá, được coi là cục vàng, cục bạc trong gia đình. Khi biết tin phụ nữ mang trong mình một giọt máu là con trai, mọi người ngóng chờ, nhà nhà ngóng chờ. Con trai được gắn với mác từ lúc ra đời sẽ là chỗ dựa của bố mẹ. Đặc biệt khi xuất thân trong gia đình bố làm con trưởng, ngôi vị đích tôn sẽ được đảm nhiệm, trọng trách ngày càng lớn lao và vất vả hơn. Được nuông chiều, được ưu ái nhưng đồng nghĩa với sứ mệnh- không yếu đuối như con gái được, sinh ra là một trang nam tử hán, phải mang trong mình một dòng máu đầu đội trời, chân đạp đất. Sinh ra và lớn lên vốn dĩ thơ ngây, vốn dĩ như một đứa trẻ, vốn dĩ bình đẳng như con gái nhưng không thể yếu đuối như con gái, chọn cách đối mặt với sóng gió để trưởng thành. Phận làm con trai, cản sao được trái tim, cản sao được tình cảm, thấy con gái xinh, con gái cười tươi, vội vã đến tuổi trưởng thành, vội vã cảm nắng ai đó, vội vã nghĩ ngợi dùng chiêu cưa cẩm con gái nhà người ta....