Chuyển đến nội dung chính

LÀM CON TRAI LÀM GÌ CHO KHỔ! SỐ PHẬN ƠI.....


Ảnh: Lê Lương Nghĩa 
Một thời con trai được coi là danh giá, được coi là cục vàng, cục bạc trong gia đình. Khi biết tin phụ nữ mang trong mình một giọt máu là con trai, mọi người ngóng chờ, nhà nhà ngóng chờ. Con trai được gắn với mác từ lúc ra đời sẽ là chỗ dựa của bố mẹ. Đặc biệt khi xuất thân trong gia đình bố làm con trưởng, ngôi vị đích tôn sẽ được đảm nhiệm, trọng trách ngày càng lớn lao và vất vả hơn.

Được nuông chiều, được ưu ái nhưng đồng nghĩa với sứ mệnh- không yếu đuối như con gái được, sinh ra là một trang nam tử hán, phải mang trong mình một dòng máu đầu đội trời, chân đạp đất. Sinh ra và lớn lên vốn dĩ thơ ngây, vốn dĩ như một đứa trẻ, vốn dĩ bình đẳng như con gái nhưng không thể yếu đuối như con gái, chọn cách đối mặt với sóng gió để trưởng thành.

Phận làm con trai, cản sao được trái tim, cản sao được tình cảm, thấy con gái xinh, con gái cười tươi, vội vã đến tuổi trưởng thành, vội vã cảm nắng ai đó, vội vã nghĩ ngợi dùng chiêu cưa cẩm con gái nhà người ta. Khổ nỗi, con gái bây giờ kiêu lắm, kén chọn lắm, chân thành chưa chắc đã đổ, rồi tặng hoa khéo khi bị vất đi, giận dỗi bắt mình phải dỗ.... con trai khổ lắm.

Phận làm con trai, trong xã hội của đất nước Việt Nam, khi đi chơi với con gái, mặc định phải trả tiền... con trai mà không trả tiền bây giờ coi như keo kiệt, coi như không ga - lăng. Đây coi như là cái "mặc định" trong rất nhiều tình huống.
Phận làm con trai, không phải mang bụng bầu nhưng phải mang bụng bia. Không biết uống bia, không biết uống rượu thì không được coi trọng. Nhưng uống bia, uống rượu nhiều không kiểm soát, đi về bị cảm trúng gió, số phận không biết đi về đâu.

Ảnh: Đá Tảng
Con trai có thể hút thuốc, có thể phì phèo coi như có phong cách, nếu không biết rượu chè, thuốc lá thì không được gọi là đàn ông. Con trai ai cũng phải cố biết một vài thứ đó.
Con trai trăm ngàn thứ phải suy nghĩ.....
Đến tuổi trưởng thành, chuẩn bị cho tiền hôn nhân, con trai càng phải khẳng định được trụ cột gia đình, nhưng thời nay, con trai không còn bị áp đặt quá nặng nề vào vị trí đó, nhưng ít ra, con trai phải có công việc, phải có sự nghiệp, không chỉ chăm sóc bản thân mình mà còn chăm sóc vợ con.

Ảnh: Mai Vụ 
Đến tuổi....
Dựng vợ.......
Cuộc đời của một người con trai đến tuổi dựng vợ được coi là một bước ngoặt......Đế tuổi mà không có ai lấy hay chưa tán được ai, bị bố mẹ giục, nếu như không lấy vợ thì khiến bố mẹ lo lắng.

Nếu chưa lo đủ cho bản thân thì cũng chẳng dám lấy vợ, chẳng dám ngỏ lời yêu ai... Khi rước được người vợ về nhà rồi, phải làm sao dung hòa mối quan hệ mẹ chồng- nàng dâu mà được truyền kiếp là không bao giờ tồn tại hòa thuận, bị kẹt giữa hai bên.
Con trai không hay biểu lộ cảm xúc, không hay tâm sự, hành động nhiều hơn nhưng nếu tuyệt vọng sẽ phản ứng nhiều hơn con gái. Thế giới đang mất cân bằng do quá nhiều con trai, con trai ngày càng bị dồn nén.....
Làm con trai làm gì cho khổ...........................



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Xin lỗi, em không thể yêu một chàng trai hướng dẫn viên!

Anh Hai- Gặp trên chặng đường xuyên Việt Một thời đã từng nổi loạn khi nhìn thấy tivi trắng đen hồi cấp 2, cấp 3 thấy nhiều người đi du lịch khủng khiếp, xuất hiện những người dẫn đường về sau mới biết là hướng dẫn viên du lịch và em có quyết tâm là trở thành hướng dẫn viên, cạnh tranh với các anh trên những cung đường đất nước đấy. Vì em cũng muốn rạng rỡ khắp miền đất nước, chạm chân nhiều hơn với những người khác. Nhưng.... Cuộc sống không như nghĩ, đời hướng dẫn viên là như thế này này..... Hướng dẫn viên à, mỗi lần đi tour em hỏi thật là anh có học bài cũ không, em cảm thấy như anh phải trả bài cô giáo mà cô giáo ở đây là những vị khách ấy, gặp phải người khó tính thì anh bị vặn là chắc rồi. Cũng có thể những điểm đến anh đi nhiều đến nỗi anh chẳng cần phải chuẩn bị gì luôn, cứ lên và văn chém thôi đúng không. Sáng dậy sớm, ngồi ôn lại rồi nhộm nhoạm gặm bánh mỳ, không thì uống nước lọc để chuẩn bị. Anh ngoái lại nhìn bạn mình, vợ mình còn ngủ nhắm tít mắt rồi đi, thế là ...

MẸO TIÊU TIỀN TIẾT KIỆM MÀ NHÌN VẪN NHƯ NGƯỜI CÓ TIỀN NÀY

Ầy gu, mình vừa mới post chi tiêu tài chính cá nhân của mình trong hơn 1 ngày thôi thì nhiều người nhận xét đánh giá abc,,,,, xyz..... nhưng mà thú thực là thu nhập của mình cũng chỉ mức trung bình thôi mọi người nha. Hồi trước mình không chi tiêu kiểm soát, thích đồ là mua... mà mua nhiều là không dùng hoặc linh tinh cực kỳ..... Càng lớn khi vươn rộng hơn, thấm thía nhiều thứ lắm. Và dòng đời xô đẩy những thứ liên quan tới cuộc sống, gia đình không cho phép chúng ta buông thả nữa. Mình đã thử gần 1 năm trời khả năng kiểm soát bản thân, cũng chẳng cứng nhắc đâu nhé, mình vẫn ăn chơi tụ tập bình thường với hội chị em bạn dì, hội anh em trai nữa đấy, vẫn mua đồ, mua mỹ phẩm, quần áo ầm ầm đó nhé.  BÍ KÍP CỦA MÌNH ĐÂY Các bạn đọc có đúng với mình không nè? 1. Những khoản cố định, hãy mặc nó... thay đổi làm gì đâu? - Ví như tiền nhà, tiền điện nước mặc định thế rồi, dùng tầm tầm đó cũng chẳng chệch là bao nhiêu, mình vui lòng bỏ 1 khoản cố định ra riêng. - Xăng...

LĂNG KÍNH KHÁM PHÁ HÀ NỘI CỦA BẠN TỚI ĐÂU RỒI???

Có lẽ thời gian này Hà Nội đang chìm trong tĩnh lặng và ồn ào đan xen. Dường như con người trở nên kín cạnh hơn, tinh tế và cẩn thận hơn. Một sự tĩnh lặng, một sự thưa thớt, một sự vắng bóng của tất cả những người dân, mọi người có lẽ đã "ngủ đông" trong nhà mất rồi. Hà Nội yên bình quay trở lại, lòng người càng trở nên rối bời, trầm tư hơn và mình cũng vậy. Hà Nội dù ở góc cạnh nào cũng dễ khiến con người ta xao lòng. Đậu Đại học năm 2012 và tính đến nay có 8 năm ở Hà Nội nhưng với tính cách hướng nội, phải đến năm 3 năm 4 mình mới bắt đầu khám phá Hà Nội theo nhiều góc độ khác nhau...... cho đến khi ra trường và đi làm mới thực sự chủ động khám phá còn trước là "hay lười". Cũng không thể nhớ hết được ngoài đi làm ra, ngoài ở trong căn nhà xinh xinh thì mình đã đi đâu và làm gì trong suốt thời gian ở thủ đô nên đã note ra một cái nho nhỏ trên kênh blog riêng để "đếm" thử xem. Hà Nội có người mình yêu, có món ăn mình thích, có địa điểm mì...