Né rất nhiều nhưng cuối cùng mấy năm nay chuyên gặp dân xây dựng là làm sao? Đôi khi có gọi là cái duyên...... Những năm tháng trên giảng đường đại học cũng có tiếp xúc với dân đại học xây dựng. Còn nhớ những ngày tháng năm 2, năm 3 mình có dịp tiếp xúc và tham quan môi trường xây dựng. Ù ôi, đúng 1 lần đi qua khu nhà đó toàn nam đồng loạt nhìn xuống.... mắt con bé ngơ ngác ngại ngùng. Những ngày tháng đó là những ngày tháng mình tham gia và có cơ hội tiếp xúc với những anh chị học xây dựng. Trong quá trình học tập, vui chơi, tham gia mình biết nhiều anh chị hơn. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường vào kì thi đồ án bị lụt là bình thường, khác với mình lụt đề cương. Đó là câu chuyện thời thanh xuân, Quay trở lại với hiện tại, khi đủ lông đủ cánh họ sẽ bay tới khắp mọi miền đất nước, người thì tạm công tác 1 vài năm, người thì công tác ổn định luôn. Vậy là cuộc sống tha hương mỗi người một nơi, người nào may mắn thì được làm gần nhà, gần thành phố. Con trai xây dựng khôn...
Ngôn ngữ viết đa dạng khi và chỉ khi có một con mắt nhìn đơn giản. Đơn giản nhưng khác biệt, đó là sự sáng tạo!