Chuyển đến nội dung chính

LÀM XÂY DỰNG VẤT VẢ HAY HẠNH PHÚC?


Né rất nhiều nhưng cuối cùng mấy năm nay chuyên gặp dân xây dựng là làm sao? Đôi khi có gọi là cái duyên......
Những năm tháng trên giảng đường đại học cũng có tiếp xúc với dân đại học xây dựng. Còn nhớ những ngày tháng năm 2, năm 3 mình có dịp tiếp xúc và tham quan môi trường xây dựng. Ù ôi, đúng 1 lần đi qua khu nhà đó toàn nam đồng loạt nhìn xuống.... mắt con bé ngơ ngác ngại ngùng.
Những ngày tháng đó là những ngày tháng mình tham gia và có cơ hội tiếp xúc với những anh chị học xây dựng.
Trong quá trình học tập, vui chơi, tham gia mình biết nhiều anh chị hơn. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường vào kì thi đồ án bị lụt là bình thường, khác với mình lụt đề cương. 
Đó là câu chuyện thời thanh xuân,
Quay trở lại với hiện tại, khi đủ lông đủ cánh họ sẽ bay tới khắp mọi miền đất nước, người thì tạm công tác 1 vài năm, người thì công tác ổn định luôn. Vậy là cuộc sống tha hương mỗi người một nơi, người nào may mắn thì được làm gần nhà, gần thành phố.
Con trai xây dựng không được bóng bẩy như dân ngân hàng, dân tài chính, dân bách khoa vì đặc thù của ngành coi công trường, coi môi trường bên ngoài và đặc biệt các bạn nữ ngành xây dựng càng trở thành động vật "quý hiếm"; do đó hệ quả là già hơn, là sở hữu làn da ngăm ngăm. 
Do đặc thù công việc hầu như họ phải di chuyển tới nơi có công trình và coi đó chính là ngôi nhà của mình. Đó là quá trình rèn luyện không chỉ công việc mà còn tình yêu, còn các mối quan hệ khác. Đồng nghĩa đếm ngược thời gian trở về với gia đình, trở về với các thành phố lớn, các công trình đã hoàn thiện và sáng đèn.
Chia sẻ với Hoài, rất nhiều anh ngày đêm túc trực công trình, có khổ, có mệt, có buồn, có tủi, có cực và có ngay cả sự cô đơn không ai thấu hiểu.... họ vẫn cố chịu đựng, đó là nghề họ chọn.
Đánh đổi những gì?
Bòn rút thanh xuân: Đương nhiên là có nhiều công trình sẽ mất 1-3 năm ở tại đó nhưng có nhiều công trình sẽ phải gắn bó khá dài, thanh xuân dần dần được rút ngắn lại.
Chất riêng của ngành: Ồ hóa ra làm trong ngành không thể an gian được tuổi mà còn bị tuổi nhấn chìm già thêm. Nước da nhuộm màu nắng gió công trường cùng với những bụi bặm, cùng với những thói quen chẳng cho họ sự chỉnh chu. 
Rượu chè: Ông nào làm xây dựng mà không uống rượu? thử hỏi xem có bao nhiêu câu trả lời, họ uống rượu cũng là chia sẻ vui buồn cùng đồng nghiệp và đôi khi cũng là "uống cho quên sầu".
Không có thời gian dành cho gia đình: Thanh xuân có thể gắn với công trường, có thể thức thâu đêm canh trực đổ bê tông, 
Nhưng có những nghề trong ngành làm tại inhouse, vắt chất xám và tỉ mỉ tới từng chi tiết, từng số đo... bạn có thể cảm nhận được sự kỹ tính đến không ngờ của họ. 
Họ hạnh phúc, có chứ!
Hạnh phúc với những tháng ngày sống trong công việc, trải nghiệm và khám phá khắp nơi
Hạnh phúc vì những thành tựu mà mình xây dựng nên
Hạnh phúc vì ngoài gia đình còn có những người đồng nghiệp thực sự tốt bụng
Hạnh phúc vì có những chất riêng của mình, đôi khi đó là bản sắc
Hạnh phúc trong cô đơn để trân trọng những điều tốt đẹp tiếp theo.....
Còn nữa, các bạn có thể viết thêm hoặc chia sẻ với mình để hoàn thiện nha




Bài viết này chỉ là..... để nhớ giấc mơ giang dở của mình thôi.......

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vì sao giờ chọn ế còn tốt hơn?

Có thể bài viết này tôi viết cho mình tôi cũng có thể bài viết này tôi viết dành cho một vài người và đôi lúc là không có ai. Nhưng tôi nghĩ rằng, trong cuộc sống chắc chắn sẽ có những khoảnh khắc để bạn nghĩ " độc thân và độc bước một mình còn hơn là lựa chọn sánh vai cùng ai đó. Viết cho ai? Tôi không ám chỉ ai cả, cũng chẳng nhắm trúng vào ai, đơn giản vì tôi thấy cuộc sống có những khoảng thời gian tôi đã sống trong một tư thế một mình, trong 1 suy nghĩ chỉ riêng mình tôi, không mở mồm và câm nín, muốn bật nói ra nhưng nghẹn ứ và bằng lòng rằng mình sẽ vượt qua. Có những lúc cho phép mình dễ dãi trong mối quan hệ với người khác, rồi đôi khi cũng nghĩ hay mình yêu bừa, chẳng "kén cá chọn canh" như người ta vẫn gán nữa khéo lại hay. Nhưng mà rồi cái do dự là có nên sẵn sàng, có thấy thoải mái bắt đầu mối quan hệ hay không, rồi ừ thì không, chọn một hướng riêng biệt mặc kệ những lời nói ra nói vào. Đừng vội vàng khi bắt đầu một mối quan hệ và gật đầu nhẹ nhàn...

MẸO TIÊU TIỀN TIẾT KIỆM MÀ NHÌN VẪN NHƯ NGƯỜI CÓ TIỀN NÀY

Ầy gu, mình vừa mới post chi tiêu tài chính cá nhân của mình trong hơn 1 ngày thôi thì nhiều người nhận xét đánh giá abc,,,,, xyz..... nhưng mà thú thực là thu nhập của mình cũng chỉ mức trung bình thôi mọi người nha. Hồi trước mình không chi tiêu kiểm soát, thích đồ là mua... mà mua nhiều là không dùng hoặc linh tinh cực kỳ..... Càng lớn khi vươn rộng hơn, thấm thía nhiều thứ lắm. Và dòng đời xô đẩy những thứ liên quan tới cuộc sống, gia đình không cho phép chúng ta buông thả nữa. Mình đã thử gần 1 năm trời khả năng kiểm soát bản thân, cũng chẳng cứng nhắc đâu nhé, mình vẫn ăn chơi tụ tập bình thường với hội chị em bạn dì, hội anh em trai nữa đấy, vẫn mua đồ, mua mỹ phẩm, quần áo ầm ầm đó nhé.  BÍ KÍP CỦA MÌNH ĐÂY Các bạn đọc có đúng với mình không nè? 1. Những khoản cố định, hãy mặc nó... thay đổi làm gì đâu? - Ví như tiền nhà, tiền điện nước mặc định thế rồi, dùng tầm tầm đó cũng chẳng chệch là bao nhiêu, mình vui lòng bỏ 1 khoản cố định ra riêng. - Xăng...

Chững, do dự và suy ngẫm

Tự hứa với những cú giật dây không kiểm soát đã đến lúc dừng lại, dành cho bản thân mình những giây phút suy ngẫm, đọc sách, chăm sóc bản thân. Không đổ lỗi cho tuổi càng ngày càng già mà do chính cuộc sống ngày càng ngẫm ra điều chân lý, đọc nhiều sách hơn, ngẫm nghĩ thấu đáo nhiều hơn. Chững... Tuổi đã chững lại vào những ngày chuyển sang thu, chẳng còn ảnh hưởng quá gay gắt của thời tiết vào cảm xúc, những ngày mưa rả rích lộp độp là lúc dành thời gian đọc sách. Và càng đọc càng thấy nhiều thứ mình đáng lẽ phải tìm ra sớm hơn. Chững ở đây không phải dừng lại mà suy nghĩ thấu đáo, chậm và chắc hơn, bình tĩnh hơn, chú ý nhiều hơn. Những nhịp đập của cuộc sống sẽ khiến bạn phải để ý nhiều hơn, đơn giản như một đôi bé đi vào thang máy, một anh đẩy xe, một chị bán hoa sen hay một anh rao tào phớ, tất cả nó đã góp mặt trong cuộc sống của mình. Hay mỗi buổi sáng đi làm đến văn phòng con chim nhà đối diện hót líu lo, như ngỏ lời nói chuyện với mình. Và mình mở rộng ánh mắt của mình h...