Chuyển đến nội dung chính

Tôi sợ yêu và lấy chồng!

Photo: Nữ Nguyễn 

Chỉ còn ít ngày nữa tôi sẽ bước sang tuổi mới, ngưỡng 24 tuổi của nhiều suy nghĩ và của nhiều dự định khác trong tương lai. Không biết phải bắt đầu từ đâu? Bởi chuyện tình cảm khó nói, khó diễn tả và khó chia sẻ....
Tôi sợ yêu!
Ai cũng khao khát một hạnh phúc và một tình yêu viên mãn, một tình yêu bình dị dù có nhiều bước thăng trầm và những bờ vưc của sự đổ vỡ có thể vực dậy được, nhưng tôi vẫn sợ. Người đời thường nói " sợ thì đừng làm" nghiễm nhiên " tôi không làm thật". Tôi không muốn liều mình vào những thứ vốn dĩ không thuộc về mình. Chuyện tình yêu, các bạn cứ nói dễ, nó là cung bậc cảm xúc nhưng nếu như trong lòng bạn chẳng có chút mảy may nào, bạn sẽ nghĩ sao?
Tôi cũng đã từng ao ước có một tình yêu mà bắt đầu từ không có gì cho đến thành công, nhưng rồi trở về số 0 tròn trĩnh. Không phải chỉ mình tôi, mấy người bạn của tôi cũng sợ điều này. Dường như tuổi này không còn trẻ trung và hồn nhiên để bắt đầu những rung động dạo đầu như thời sinh viên và cũng không có sự quá ngọt ngào, sến sẩm... cảm giác tin tưởng vào một ai đó rất mỏng manh và khó gần.
Đàn ông xung quanh thì nhiều, đúng nhưng người hợp với mình thì đâu phải có sẵn. Ngồi tâm sự với người bạn của mình mới thấy rằng, con gái ở tuổi này đang rơi vào trạng thái của nhiều dòng suy nghĩ, nhiều công việc xô bồ và nhiều vấn đề vây quanh. Đã qua rồi thời mộng mơ về những gì không thực tế, đã qua rồi thời chỉ yêu là yêu thôi.
Ai cũng muốn được yêu và có thể dành tình yêu cho ai đó. Bố mẹ hỏi, mọi người hỏi " Sao bằng tuổi mày chúng nó đã lấy chồng rồi còn mình chưa dám dẫn người nào về nhà?
Cười trừ.....
Giữa dòng bộn bề của cuộc sống ..... phải chăng là con gái quá yếu đuối. Mặc dù được giới thiệu cho nhiều người và nói chuyện với nhiều người nhưng thực sự để bắt đầu với tình yêu mới thì chưa có.
Chắc vì thế mà ngay cả những đứa bạn thân cũng vậy, tối tối hoặc đêm đêm lại nói chuyện với nhau.
Tôi sợ lấy chồng!
Tìm người đã khó, lấy càng khó hơn. câu chuyện yêu và lấy hoàn toàn khác nhau. Khi lập gia đình rồi sẽ bước sang một giai đoạn khác và một cuộc sống khác...
Nếu bảo một người con gái mơ ước một hạnh phúc, ai cũng muốn....Tìm người một người gắn bó cùng, cùng nhau vượt qua sóng gió, cùng nhau chấp nhận nhau và cùng nhau hỗ trợ nhau tại thời điểm hiện tại là một vấn đề lớn.
Tất cả mọi thứ đều ở trạng thái lưng chừng......
Chưa có sự tạm ổn thì làm sao có thể sẵn sàng lấy được. Cuộc sống không có kết quả và không có đích đến thì tạo nên nhiều sự đổ vỡ. Mọi điều sợ thường trực, có quá nhiều sự đổ vỡ trong hôn nhân, có quá nhiều tác động bên ngoài. Có tới 5 đứa lấy chồng thì có 4 đứa kêu than, phải chăng là "nấm mồ" của tình yêu ngọt ngào.
Và còn vô vàn những lí do để chống cự cho lý do này, rào cản cuộc sống, công việc, sự nghiệp và những tác động bên ngoài dồn nén.
Chênh vênh!
....................................................


Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Xin lỗi, em không thể yêu một chàng trai hướng dẫn viên!

Anh Hai- Gặp trên chặng đường xuyên Việt Một thời đã từng nổi loạn khi nhìn thấy tivi trắng đen hồi cấp 2, cấp 3 thấy nhiều người đi du lịch khủng khiếp, xuất hiện những người dẫn đường về sau mới biết là hướng dẫn viên du lịch và em có quyết tâm là trở thành hướng dẫn viên, cạnh tranh với các anh trên những cung đường đất nước đấy. Vì em cũng muốn rạng rỡ khắp miền đất nước, chạm chân nhiều hơn với những người khác. Nhưng.... Cuộc sống không như nghĩ, đời hướng dẫn viên là như thế này này..... Hướng dẫn viên à, mỗi lần đi tour em hỏi thật là anh có học bài cũ không, em cảm thấy như anh phải trả bài cô giáo mà cô giáo ở đây là những vị khách ấy, gặp phải người khó tính thì anh bị vặn là chắc rồi. Cũng có thể những điểm đến anh đi nhiều đến nỗi anh chẳng cần phải chuẩn bị gì luôn, cứ lên và văn chém thôi đúng không. Sáng dậy sớm, ngồi ôn lại rồi nhộm nhoạm gặm bánh mỳ, không thì uống nước lọc để chuẩn bị. Anh ngoái lại nhìn bạn mình, vợ mình còn ngủ nhắm tít mắt rồi đi, thế là ...

MẸO TIÊU TIỀN TIẾT KIỆM MÀ NHÌN VẪN NHƯ NGƯỜI CÓ TIỀN NÀY

Ầy gu, mình vừa mới post chi tiêu tài chính cá nhân của mình trong hơn 1 ngày thôi thì nhiều người nhận xét đánh giá abc,,,,, xyz..... nhưng mà thú thực là thu nhập của mình cũng chỉ mức trung bình thôi mọi người nha. Hồi trước mình không chi tiêu kiểm soát, thích đồ là mua... mà mua nhiều là không dùng hoặc linh tinh cực kỳ..... Càng lớn khi vươn rộng hơn, thấm thía nhiều thứ lắm. Và dòng đời xô đẩy những thứ liên quan tới cuộc sống, gia đình không cho phép chúng ta buông thả nữa. Mình đã thử gần 1 năm trời khả năng kiểm soát bản thân, cũng chẳng cứng nhắc đâu nhé, mình vẫn ăn chơi tụ tập bình thường với hội chị em bạn dì, hội anh em trai nữa đấy, vẫn mua đồ, mua mỹ phẩm, quần áo ầm ầm đó nhé.  BÍ KÍP CỦA MÌNH ĐÂY Các bạn đọc có đúng với mình không nè? 1. Những khoản cố định, hãy mặc nó... thay đổi làm gì đâu? - Ví như tiền nhà, tiền điện nước mặc định thế rồi, dùng tầm tầm đó cũng chẳng chệch là bao nhiêu, mình vui lòng bỏ 1 khoản cố định ra riêng. - Xăng...

LĂNG KÍNH KHÁM PHÁ HÀ NỘI CỦA BẠN TỚI ĐÂU RỒI???

Có lẽ thời gian này Hà Nội đang chìm trong tĩnh lặng và ồn ào đan xen. Dường như con người trở nên kín cạnh hơn, tinh tế và cẩn thận hơn. Một sự tĩnh lặng, một sự thưa thớt, một sự vắng bóng của tất cả những người dân, mọi người có lẽ đã "ngủ đông" trong nhà mất rồi. Hà Nội yên bình quay trở lại, lòng người càng trở nên rối bời, trầm tư hơn và mình cũng vậy. Hà Nội dù ở góc cạnh nào cũng dễ khiến con người ta xao lòng. Đậu Đại học năm 2012 và tính đến nay có 8 năm ở Hà Nội nhưng với tính cách hướng nội, phải đến năm 3 năm 4 mình mới bắt đầu khám phá Hà Nội theo nhiều góc độ khác nhau...... cho đến khi ra trường và đi làm mới thực sự chủ động khám phá còn trước là "hay lười". Cũng không thể nhớ hết được ngoài đi làm ra, ngoài ở trong căn nhà xinh xinh thì mình đã đi đâu và làm gì trong suốt thời gian ở thủ đô nên đã note ra một cái nho nhỏ trên kênh blog riêng để "đếm" thử xem. Hà Nội có người mình yêu, có món ăn mình thích, có địa điểm mì...