Cơn nóng mấy ngày qua khiến mồ hôi nhơm nhớp, thấy thương các em học sinh đi thi quá. Lắng nghe con tim mình nói, bạn sẽ biết mình muốn gì và làm gì. Lắng nghe con tim như lắng nghe tình yêu của bạn dành cho ai đó, bạn sẽ hiểu được bạn đang đứng ở đâu, bạn đang muốn gì, bạn đang cần gì....
Câu chuyện học hành của Hoài đơn giản và vô cùng giản dị. Có duyên với các môn xã hội nên học cảm nhận và hứng thú ngay từ đầu, trước khi đi ngủ Hoài thường dành 30 phút của mình để đọc những mẩu chuyện ngắn, những bài văn phân tích hay những câu địa chuyên đề.
Tuyệt nhiên các môn xã hội có hơi tự tin một chút, tự tin không phải mình quá giỏi mà mình biết cảm nhận, dành thời gian nhiều hơn cho nó, biết mình muốn gì và sẽ làm gì...
Nhìn đề văn tốt nghiệp năm nay, cười trừ.... điểm cao thì khó chứ điểm bình thường thì không đến nỗi khó.
Cách học của Hoài dành riêng môn Văn là đọc và cảm nhận, note lại trong đầu những ý chính và khi nhận đề trên tay thì dành 5 phút viết ra ý chính rồi triển khai. Môn văn thề là Hoài 1 lần học thuộc lòng chỉ được 7 điểm, từ đó quẳng quan niệm "thuộc lòng" đi, mỗi ngày dành thời gian đọc sách, đọc những bài văn, đọc của nhiều tác giả. Đặc biệt, bí kíp của mình là lấy những ý chính của "CHUYÊN ĐỀ ÔN THI VĂN"- cuốn sách hiếm mà chị mình mua từ Hà Nội gửi về. Cái Tết cuối cùng của năm cấp 3, Hoài dành cả Tết tự đưa ra đề bài và tự viết 1 quyển giáo án, như xuất bản 1 quyển có đề và có đáp án, như quyển văn mẫu. Viết, viết và viết.... thói quen tư duy bắt đầu được thiết lập.
Hoài cũng rất thích học địa, những con số của nó rất rõ ràng và nó đem cho mình một tư duy logic hơn. Và địa, mình cũng ngốn 1 đống sách vì chăm làm bài tập liên quan tới vẽ bản đồ.
Còn sử, mình chỉ học những cái cơ bản và bình thường, lịch sử không phải văn và nó cần rõ ràng.
Ngay cả Anh hay Toán mình cũng vẫn chăm học, không phải vì thi khối nào mình mới học môn ấy... và cho đến khi thi tốt nghiệp mình vẫn tự tin không hề mang 1 tờ tài liệu nào vào phòng thi.
Đỉnh điểm lên đến lớp 12 nè, mục tiêu của Hoài chỉ là thi đỗ đại học thôi, 1 trường và 1 khoa duy nhất thế nhưng trớ trêu thay, vì qua 1 bài test Hoài bị tóm vào đội Văn và cả đội Địa nữa.
Nhân duyên và rắc rối bắt đầu từ đây, mặc dù Hoài thích địa vì nó rõ ràng và cơ hội cọ sát ( nghĩa là dành giải có thể cao hơn Văn) thế nhưng vẫn bị cưỡng chế sang văn. Những mắt xích đã làm nên thành công với những môn xã hội này, quyết định chuyển từ khối D sang khối C.
Có những ngày cao điểm mình gần như thức trắng, như những lúc say mê viết blog nè, nếu như các bạn dành cho nó bằng cả trái tim, bạn sẽ thấy được thành quả của nó.
Nhìn các bạn thi tốt nghiệp kêu dời ơi đất hỡi khiến mình thấy mình lại rất bình thản... nên cố gắng lên.... hãy học theo cách của bạn, hãy học bằng cả trái tim và niềm yêu thích.
Giờ đây nhìn lại những chặng đường đã qua, những ngày miệt mài đến nỗi tốn hàng chục cái ngòi bi, làm mấy quyển giáo án, thành công lại mở cửa thôi.
Và giờ, cho tới hiện tại mình vẫn yêu thích những gì mình đã lựa chọn, còn các bạn muốn hỏi cách thức thi đại học thì cứ inbox mình nè.
Photo: Đặng Thanh Long |
Câu chuyện học hành của Hoài đơn giản và vô cùng giản dị. Có duyên với các môn xã hội nên học cảm nhận và hứng thú ngay từ đầu, trước khi đi ngủ Hoài thường dành 30 phút của mình để đọc những mẩu chuyện ngắn, những bài văn phân tích hay những câu địa chuyên đề.
Tuyệt nhiên các môn xã hội có hơi tự tin một chút, tự tin không phải mình quá giỏi mà mình biết cảm nhận, dành thời gian nhiều hơn cho nó, biết mình muốn gì và sẽ làm gì...
Nhìn đề văn tốt nghiệp năm nay, cười trừ.... điểm cao thì khó chứ điểm bình thường thì không đến nỗi khó.
Cách học của Hoài dành riêng môn Văn là đọc và cảm nhận, note lại trong đầu những ý chính và khi nhận đề trên tay thì dành 5 phút viết ra ý chính rồi triển khai. Môn văn thề là Hoài 1 lần học thuộc lòng chỉ được 7 điểm, từ đó quẳng quan niệm "thuộc lòng" đi, mỗi ngày dành thời gian đọc sách, đọc những bài văn, đọc của nhiều tác giả. Đặc biệt, bí kíp của mình là lấy những ý chính của "CHUYÊN ĐỀ ÔN THI VĂN"- cuốn sách hiếm mà chị mình mua từ Hà Nội gửi về. Cái Tết cuối cùng của năm cấp 3, Hoài dành cả Tết tự đưa ra đề bài và tự viết 1 quyển giáo án, như xuất bản 1 quyển có đề và có đáp án, như quyển văn mẫu. Viết, viết và viết.... thói quen tư duy bắt đầu được thiết lập.
Hoài cũng rất thích học địa, những con số của nó rất rõ ràng và nó đem cho mình một tư duy logic hơn. Và địa, mình cũng ngốn 1 đống sách vì chăm làm bài tập liên quan tới vẽ bản đồ.
Còn sử, mình chỉ học những cái cơ bản và bình thường, lịch sử không phải văn và nó cần rõ ràng.
Ngay cả Anh hay Toán mình cũng vẫn chăm học, không phải vì thi khối nào mình mới học môn ấy... và cho đến khi thi tốt nghiệp mình vẫn tự tin không hề mang 1 tờ tài liệu nào vào phòng thi.
Đỉnh điểm lên đến lớp 12 nè, mục tiêu của Hoài chỉ là thi đỗ đại học thôi, 1 trường và 1 khoa duy nhất thế nhưng trớ trêu thay, vì qua 1 bài test Hoài bị tóm vào đội Văn và cả đội Địa nữa.
Nhân duyên và rắc rối bắt đầu từ đây, mặc dù Hoài thích địa vì nó rõ ràng và cơ hội cọ sát ( nghĩa là dành giải có thể cao hơn Văn) thế nhưng vẫn bị cưỡng chế sang văn. Những mắt xích đã làm nên thành công với những môn xã hội này, quyết định chuyển từ khối D sang khối C.
Có những ngày cao điểm mình gần như thức trắng, như những lúc say mê viết blog nè, nếu như các bạn dành cho nó bằng cả trái tim, bạn sẽ thấy được thành quả của nó.
Nhìn các bạn thi tốt nghiệp kêu dời ơi đất hỡi khiến mình thấy mình lại rất bình thản... nên cố gắng lên.... hãy học theo cách của bạn, hãy học bằng cả trái tim và niềm yêu thích.
Giờ đây nhìn lại những chặng đường đã qua, những ngày miệt mài đến nỗi tốn hàng chục cái ngòi bi, làm mấy quyển giáo án, thành công lại mở cửa thôi.
Và giờ, cho tới hiện tại mình vẫn yêu thích những gì mình đã lựa chọn, còn các bạn muốn hỏi cách thức thi đại học thì cứ inbox mình nè.
Nhận xét
Đăng nhận xét