Chuyển đến nội dung chính

LẮNG NGHE......

Cơn nóng mấy ngày qua khiến mồ hôi nhơm nhớp, thấy thương các em học sinh đi thi quá. Lắng nghe con tim mình nói, bạn sẽ biết mình muốn gì và làm gì. Lắng nghe con tim như lắng nghe tình yêu của bạn dành cho ai đó, bạn sẽ hiểu được bạn đang đứng ở đâu, bạn đang muốn gì, bạn đang cần gì....
Photo: Đặng Thanh Long 

Câu chuyện học hành của Hoài đơn giản và vô cùng giản dị. Có duyên với các môn xã hội nên học cảm nhận và hứng thú ngay từ đầu, trước khi đi ngủ Hoài thường dành 30 phút của mình để đọc những mẩu chuyện ngắn, những bài văn phân tích hay những câu địa chuyên đề.
Tuyệt nhiên các môn xã hội có hơi tự tin một chút, tự tin không phải mình quá giỏi mà mình biết cảm nhận, dành thời gian nhiều hơn cho nó, biết mình muốn gì và sẽ làm gì...
Nhìn đề văn tốt nghiệp năm nay, cười trừ.... điểm cao thì khó chứ điểm bình thường thì không đến nỗi khó.


Cách học của Hoài dành riêng môn Văn là đọc và cảm nhận, note lại trong đầu những ý chính và khi nhận đề trên tay thì dành 5 phút viết ra ý chính rồi triển khai. Môn văn thề là Hoài 1 lần học thuộc lòng chỉ được 7 điểm, từ đó quẳng quan niệm "thuộc lòng" đi, mỗi ngày dành thời gian đọc sách, đọc những bài văn, đọc của nhiều tác giả. Đặc biệt, bí kíp của mình là lấy những ý chính của "CHUYÊN ĐỀ ÔN THI VĂN"- cuốn sách hiếm mà chị mình mua từ Hà Nội gửi về. Cái Tết cuối cùng của năm cấp 3, Hoài dành cả Tết tự đưa ra đề bài và tự viết 1 quyển giáo án, như xuất bản 1 quyển có đề và có đáp án, như quyển văn mẫu. Viết, viết và viết.... thói quen tư duy bắt đầu được thiết lập.
Hoài cũng rất thích học địa, những con số của nó rất rõ ràng và nó đem cho mình một tư duy logic hơn. Và địa, mình cũng ngốn 1 đống sách vì chăm làm bài tập liên quan tới vẽ bản đồ.
Còn sử, mình chỉ học những cái cơ bản và bình thường, lịch sử không phải văn và nó cần rõ ràng.
Ngay cả Anh hay Toán mình cũng vẫn chăm học, không phải vì thi khối nào mình mới học môn ấy... và cho đến khi thi tốt nghiệp mình vẫn tự tin không hề mang 1 tờ tài liệu nào vào phòng thi.
Đỉnh điểm lên đến lớp 12 nè, mục tiêu của Hoài chỉ là thi đỗ đại học thôi, 1 trường và 1 khoa duy nhất thế nhưng trớ trêu thay, vì qua 1 bài test Hoài bị tóm vào đội Văn và cả đội Địa nữa.
Nhân duyên và rắc rối bắt đầu từ đây, mặc dù Hoài thích địa vì nó rõ ràng và cơ hội cọ sát ( nghĩa là dành giải có thể cao hơn Văn) thế nhưng vẫn bị cưỡng chế sang văn. Những mắt xích đã làm nên thành công với những môn xã hội này, quyết định chuyển từ khối D sang khối C.
Có những ngày cao điểm mình gần như thức trắng, như những lúc say mê viết blog nè, nếu như các bạn dành cho nó bằng cả trái tim, bạn sẽ thấy được thành quả của nó.
Nhìn các bạn thi tốt nghiệp kêu dời ơi đất hỡi khiến mình thấy mình lại rất bình thản... nên cố gắng lên.... hãy học theo cách của bạn, hãy học bằng cả trái tim và niềm yêu thích.
Giờ đây nhìn lại những chặng đường đã qua, những ngày miệt mài đến nỗi tốn hàng chục cái ngòi bi, làm mấy quyển giáo án, thành công lại mở cửa thôi.

Và giờ, cho tới hiện tại mình vẫn yêu thích những gì mình đã lựa chọn, còn các bạn muốn hỏi cách thức thi đại học thì cứ inbox mình nè.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Xin lỗi, em không thể yêu một chàng trai hướng dẫn viên!

Anh Hai- Gặp trên chặng đường xuyên Việt Một thời đã từng nổi loạn khi nhìn thấy tivi trắng đen hồi cấp 2, cấp 3 thấy nhiều người đi du lịch khủng khiếp, xuất hiện những người dẫn đường về sau mới biết là hướng dẫn viên du lịch và em có quyết tâm là trở thành hướng dẫn viên, cạnh tranh với các anh trên những cung đường đất nước đấy. Vì em cũng muốn rạng rỡ khắp miền đất nước, chạm chân nhiều hơn với những người khác. Nhưng.... Cuộc sống không như nghĩ, đời hướng dẫn viên là như thế này này..... Hướng dẫn viên à, mỗi lần đi tour em hỏi thật là anh có học bài cũ không, em cảm thấy như anh phải trả bài cô giáo mà cô giáo ở đây là những vị khách ấy, gặp phải người khó tính thì anh bị vặn là chắc rồi. Cũng có thể những điểm đến anh đi nhiều đến nỗi anh chẳng cần phải chuẩn bị gì luôn, cứ lên và văn chém thôi đúng không. Sáng dậy sớm, ngồi ôn lại rồi nhộm nhoạm gặm bánh mỳ, không thì uống nước lọc để chuẩn bị. Anh ngoái lại nhìn bạn mình, vợ mình còn ngủ nhắm tít mắt rồi đi, thế là ...

MẸO TIÊU TIỀN TIẾT KIỆM MÀ NHÌN VẪN NHƯ NGƯỜI CÓ TIỀN NÀY

Ầy gu, mình vừa mới post chi tiêu tài chính cá nhân của mình trong hơn 1 ngày thôi thì nhiều người nhận xét đánh giá abc,,,,, xyz..... nhưng mà thú thực là thu nhập của mình cũng chỉ mức trung bình thôi mọi người nha. Hồi trước mình không chi tiêu kiểm soát, thích đồ là mua... mà mua nhiều là không dùng hoặc linh tinh cực kỳ..... Càng lớn khi vươn rộng hơn, thấm thía nhiều thứ lắm. Và dòng đời xô đẩy những thứ liên quan tới cuộc sống, gia đình không cho phép chúng ta buông thả nữa. Mình đã thử gần 1 năm trời khả năng kiểm soát bản thân, cũng chẳng cứng nhắc đâu nhé, mình vẫn ăn chơi tụ tập bình thường với hội chị em bạn dì, hội anh em trai nữa đấy, vẫn mua đồ, mua mỹ phẩm, quần áo ầm ầm đó nhé.  BÍ KÍP CỦA MÌNH ĐÂY Các bạn đọc có đúng với mình không nè? 1. Những khoản cố định, hãy mặc nó... thay đổi làm gì đâu? - Ví như tiền nhà, tiền điện nước mặc định thế rồi, dùng tầm tầm đó cũng chẳng chệch là bao nhiêu, mình vui lòng bỏ 1 khoản cố định ra riêng. - Xăng...

LĂNG KÍNH KHÁM PHÁ HÀ NỘI CỦA BẠN TỚI ĐÂU RỒI???

Có lẽ thời gian này Hà Nội đang chìm trong tĩnh lặng và ồn ào đan xen. Dường như con người trở nên kín cạnh hơn, tinh tế và cẩn thận hơn. Một sự tĩnh lặng, một sự thưa thớt, một sự vắng bóng của tất cả những người dân, mọi người có lẽ đã "ngủ đông" trong nhà mất rồi. Hà Nội yên bình quay trở lại, lòng người càng trở nên rối bời, trầm tư hơn và mình cũng vậy. Hà Nội dù ở góc cạnh nào cũng dễ khiến con người ta xao lòng. Đậu Đại học năm 2012 và tính đến nay có 8 năm ở Hà Nội nhưng với tính cách hướng nội, phải đến năm 3 năm 4 mình mới bắt đầu khám phá Hà Nội theo nhiều góc độ khác nhau...... cho đến khi ra trường và đi làm mới thực sự chủ động khám phá còn trước là "hay lười". Cũng không thể nhớ hết được ngoài đi làm ra, ngoài ở trong căn nhà xinh xinh thì mình đã đi đâu và làm gì trong suốt thời gian ở thủ đô nên đã note ra một cái nho nhỏ trên kênh blog riêng để "đếm" thử xem. Hà Nội có người mình yêu, có món ăn mình thích, có địa điểm mì...