Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

LĂNG KÍNH KHÁM PHÁ HÀ NỘI CỦA BẠN TỚI ĐÂU RỒI???

Các bài đăng gần đây

MẸO TIÊU TIỀN TIẾT KIỆM MÀ NHÌN VẪN NHƯ NGƯỜI CÓ TIỀN NÀY

Ầy gu, mình vừa mới post chi tiêu tài chính cá nhân của mình trong hơn 1 ngày thôi thì nhiều người nhận xét đánh giá abc,,,,, xyz..... nhưng mà thú thực là thu nhập của mình cũng chỉ mức trung bình thôi mọi người nha. Hồi trước mình không chi tiêu kiểm soát, thích đồ là mua... mà mua nhiều là không dùng hoặc linh tinh cực kỳ..... Càng lớn khi vươn rộng hơn, thấm thía nhiều thứ lắm. Và dòng đời xô đẩy những thứ liên quan tới cuộc sống, gia đình không cho phép chúng ta buông thả nữa. Mình đã thử gần 1 năm trời khả năng kiểm soát bản thân, cũng chẳng cứng nhắc đâu nhé, mình vẫn ăn chơi tụ tập bình thường với hội chị em bạn dì, hội anh em trai nữa đấy, vẫn mua đồ, mua mỹ phẩm, quần áo ầm ầm đó nhé.  BÍ KÍP CỦA MÌNH ĐÂY Các bạn đọc có đúng với mình không nè? 1. Những khoản cố định, hãy mặc nó... thay đổi làm gì đâu? - Ví như tiền nhà, tiền điện nước mặc định thế rồi, dùng tầm tầm đó cũng chẳng chệch là bao nhiêu, mình vui lòng bỏ 1 khoản cố định ra riêng. - Xăng...

LÀM XÂY DỰNG VẤT VẢ HAY HẠNH PHÚC?

Né rất nhiều nhưng cuối cùng mấy năm nay chuyên gặp dân xây dựng là làm sao? Đôi khi có gọi là cái duyên...... Những năm tháng trên giảng đường đại học cũng có tiếp xúc với dân đại học xây dựng. Còn nhớ những ngày tháng năm 2, năm 3 mình có dịp tiếp xúc và tham quan môi trường xây dựng. Ù ôi, đúng 1 lần đi qua khu nhà đó toàn nam đồng loạt nhìn xuống.... mắt con bé ngơ ngác ngại ngùng. Những ngày tháng đó là những ngày tháng mình tham gia và có cơ hội tiếp xúc với những anh chị học xây dựng. Trong quá trình học tập, vui chơi, tham gia mình biết nhiều anh chị hơn. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường vào kì thi đồ án bị lụt là bình thường, khác với mình lụt đề cương.  Đó là câu chuyện thời thanh xuân, Quay trở lại với hiện tại, khi đủ lông đủ cánh họ sẽ bay tới khắp mọi miền đất nước, người thì tạm công tác 1 vài năm, người thì công tác ổn định luôn. Vậy là cuộc sống tha hương mỗi người một nơi, người nào may mắn thì được làm gần nhà, gần thành phố. Con trai xây dựng khôn...

CÔ GÁI VỚI KHAO KHÁT ĐƯA NÔNG SẢN SẠCH TỚI TẬN TAY NGƯỜI TIÊU DÙNG

Bảo Hoài là người xưa cũ cũng được,  Chuyện là Hoài luôn có trong mình những hồi ức và những mảnh ghép từ thời ông bà cổ xưa, là những bữa cơm đạm bạc, là những lúc đi làm đồng bắt cua, là những đám bùn còn bám đến khô toác, là những nón khế chua mà cùng mấy chị em hái lượm, là những lúc luộc trứng gà đập ăn liền mấy quả.... Hồi ức kể rằng, các anh chị của Hoài cũng đã từng đỗ đại học, từng phải tạm xa nhà và không còn thường xuyên trở về nhà, lúc đó mình cũng hóng các anh chị kể về những chốn phồn hoa đô thị lắm. Nhưng có một đặc tính các anh chị trở về thường hay suýt xoa những món quà quê, khế chua chấm muối, sung quệt mẻ, những bữa cơm cùng với cá kho niêu hay nồi nhôm hơi cháy rồi thốt câu "đi học đi, lên Hà Nội không sướng đâu? Đồ ăn không an toàn đâu?" Và đúng như thế thật, cũng phải cỡ hơn 5 năm gắn bó với mảnh đất Hà Nội rồi nhưng những cảm xúc và hồi ức mà các anh chị kể lại đúng là không sai. Đến đây hóa ra mình đã chiêm nghiệm được nhiều điều, đó là ở...

ĐANG ĐỘC THÂN TỰ DƯNG YÊU

Xuân đến, xuân đi cuối cùng cũng có người lay động lòng em! Cái tuổi xinh tươi đẹp nhất, hạnh phúc nhất, rạng rỡ nhất của người con gái, chạm ngưỡng 25; nhìn những hậu bối đã có những mấy con, nếu về xóm làng chắc chỉ có riêng mình em độc thân đơn côi. Cuộc chiến "toàn dân giục cưới" bắt đầu, em cũng chẳng giải thích gì nhiều bởi không ai sống cuộc sống của em; bố mẹ nào cũng mong muốn cho gái rượu của mình có bến bờ hạnh phúc nhưng rồi.... điều gì làm em lưỡng lự ở tuổi chín muồi này? Em không vội vàng, em cũng chẳng dám ngỏ lời, em cũng chẳng tiếp xúc, mở rộng lòng mình bởi tuổi của em đã chớm thấm những giá trị của cuộc sống, những thứ liên quan tới cảm xúc em đã "chai sạn" từ lúc này. Đã có lúc em cũng mơ về một gia đình nhỏ, vợ chồng vui vẻ và cùng nhau dạo bước trên đường vào buổi tối.... thế rồi, đó là chỉ là mơ...... Photo: Tác giả  Anh đến bên em nhẹ nhàng, như cơn gió tươi mát và nhẹ nhàng; những món quà bất ngờ, những bông hoa tươi tắn, nhữ...