Chuyển đến nội dung chính

Người Việt quá dễ dãi? Đặc biệt nhất về.....

Photo: Nguyễn Sỹ Hòa An 
Một buổi chiều tối gió lạnh báo hiệu mùa đông Hà Nội đang đến gần, ngồi bên cửa sổ, tôi nhâm nhi một tách milo nóng và suy ngẫm. Có lẽ ngay chính bản thân con người của tôi, chảy theo dòng máu của người Việt đang quá dễ dãi và đang quá lãng phí về thứ này.
Một khía cạnh nào đó thấy rằng, trong quan điểm và cách sống của nhiều người Việt thường dành cho người khác nhiều cơ hội, cơ hội ở đây không phải về vật chất, không phải về lợi nhuận tiền bạc, cơ hội ở đây là thời gian của mình.
Câu chuyện về một cô bạn có thể sẵn sàng đợi chờ một anh "HR" trong vòng một giờ đồng hồ không lời ca thán cũng không một lời xin lỗi. Và từ đó, tôi tự đặt ra câu hỏi cô bạn của mình có được người đó tôn trọng hay không? Trong quan điểm và cách sống của người Việt có vẻ dễ và thoáng về vấn đề thời gian... à mình có bận gì đâu, chờ đợi 1 chút có sao.
Cũng có một lần tôi đi gặp một vài người bạn, tôi uống hết cốc nước này đến cốc nước khác, bạn mình vẫn chưa đến. Lúc đó tôi đặt vào vị trí của bạn mình, tôi rơi vào tâm trạng lo lắng hơn là trách móc, có chuyện gì xảy ra với bạn mình... bình tĩnh và chờ đợi...
Nhưng...
Đầu dây và đối tác bên kia không gặp chuyện gì, họ cho phép mình được "cao su thời gian" như một thói quen. Theo quan điểm cá nhân của tôi, chờ đợi tối đa và được nhận thông báo trước trong vòng 30 phút, nếu như bạn là người Nhật thì 1 phút bạn cũng không được dành cho ai. Và cách ứng xử của người Việt như vậy, hình như là có sự KHÔNG TÔN TRỌNG nhau.
Một lời xin lỗi, ngỏ lời của người Việt khá khó, một câu im lặng áp dụng khá dễ....hoặc bạn là người có chức vụ cao, có quyền hành... bạn có quyền được làm thế.
Cách để duy trì các mối quan hệ tôi khẳng định, dù là ai, nên tôn trọng thời gian của nhau... bạn có thể báo khoảng thời gian bạn lỡ để người đó có thể sắp xếp? Tại sao không?
Don't silent, just tell!


Nhận xét

  1. Tại vì không thích đấy làm gì được nhau. Nên với anh mà nói có vác 1 núi tiền đến cho mình đi chăng nữa cũng ko quá 10 phút. Nếu biết đường gọi thông báo bận chút chưa qua kịp thì còn xem xét

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bạn có thể tiết kiệm tiền bỏ Pi nhưng đừng tiết kiệm thứ này....

Bạn có thể mua một chú Pi sau đó nhét từng đồng tiền lẻ của mình vào đó mỗi ngày, mình nghĩ nó sẽ hữu ích và tiện lợi không chỉ cho cuộc sống của bạn mà nó là niềm vui để bạn có thể phấn đấu và đạt mục tiêu đó. Bạn có thể tiết kiệm tiền bỏ Pi, đồng ý, nhưng đừng tiết kiệm những thứ khác nhé. Không quá khó để bạn hành động này trong vòng 5 giây.  Một trong những thứ được nhiều người sử dụng triệt để và không mất phí đó chính là NỤ CƯỜI. Bạn có thể cười nghiêng ngả, cười thả ga, cười tủm, cười 8 răng duyên dáng, cười hố hố, haha... bằng những trạng thái và điệu đứng khác nhau, nhưng đừng bao giờ tiết kiệm. Tại sao phải tiết kiệm...? Photo and retouch: Tác giả  Bạn có thể tiết kiệm nụ cười của mình thay vào đó bằng khuôn mặt ( thay vì mình hay nói thô nhưng thật: bản mặt) như tát nước vào mặt người khác, làm thế bạn được cái lợi là giấu được suy nghĩ, giấu được cảm xúc, bạn trở thành con người nghiêm túc trước người khác nhưng lợi thì có lợi nhưng răng đâu rồi, răng chẳn...

MẸO TIÊU TIỀN TIẾT KIỆM MÀ NHÌN VẪN NHƯ NGƯỜI CÓ TIỀN NÀY

Ầy gu, mình vừa mới post chi tiêu tài chính cá nhân của mình trong hơn 1 ngày thôi thì nhiều người nhận xét đánh giá abc,,,,, xyz..... nhưng mà thú thực là thu nhập của mình cũng chỉ mức trung bình thôi mọi người nha. Hồi trước mình không chi tiêu kiểm soát, thích đồ là mua... mà mua nhiều là không dùng hoặc linh tinh cực kỳ..... Càng lớn khi vươn rộng hơn, thấm thía nhiều thứ lắm. Và dòng đời xô đẩy những thứ liên quan tới cuộc sống, gia đình không cho phép chúng ta buông thả nữa. Mình đã thử gần 1 năm trời khả năng kiểm soát bản thân, cũng chẳng cứng nhắc đâu nhé, mình vẫn ăn chơi tụ tập bình thường với hội chị em bạn dì, hội anh em trai nữa đấy, vẫn mua đồ, mua mỹ phẩm, quần áo ầm ầm đó nhé.  BÍ KÍP CỦA MÌNH ĐÂY Các bạn đọc có đúng với mình không nè? 1. Những khoản cố định, hãy mặc nó... thay đổi làm gì đâu? - Ví như tiền nhà, tiền điện nước mặc định thế rồi, dùng tầm tầm đó cũng chẳng chệch là bao nhiêu, mình vui lòng bỏ 1 khoản cố định ra riêng. - Xăng...

Thứ riêng biệt của tôi- Tôi đã tạo ra nó ;)

Xin chào! Tại sao tôi muốn dành thời gian tạo nên một thứ riêng biệt cho bản thân mình. Thực ra thì cuộc sống của con người rất đơn giản thôi, vui vẻ hằng ngày, tìm được điều thú vị hay nhẹ nhàng là những bữa cơm bên cạnh những người mà bạn yêu quý. Mỗi người đều muốn tìm cho mình những thứ tốt đẹp, nhưng tôi ngoài sự tốt đẹp ra tôi mong muốn tôi có sự khác biệt. Bắt đầu từ những ngày của tháng 7 năm trước khi tôi rong ruổi hành trình của mình trở về, tôi đã ấp ủ một cuốn nhật kí của tuổi thanh xuân và rồi nó chớm nở với tôi bằng cuộc thi viết trải nghiệm của kênh Ybox. Bén duyên từ lúc nào không biết, tôi nghĩ mình đã nổi loạn mất rồi. Tôi còn nhớ những ngày tháng cấp 3, tôi đã có thói quen đọc sách đêm khuya và cũng bắt đầu mở ngòi bút ghi chép những câu danh ngôn, những bài học cuộc sống. Tôi cứ nghĩ tôi sẽ trở thành một cô giáo dạy địa lý cơ, bởi tôi mê địa hơn bất cứ ai, nhưng rồi, chuyển dòng cuộc đời. Chỉ qua có một vài câu văn bé nhỏ, thầy chủ nhiệm tóm tôi sang đội văn....